TỔNG QUAN VỀ XÍ  NGHIỆP XẾP DỠ

Giải pháp hoàn thiện trả lương tại Xí nghiệp Hoàng Diệu

Thông tin tài liệu

Ngôn ngữ Vietnamese
Số trang 87
Định dạng | PDF
Dung lượng 1.01 MB
Địa điểm Hải Phòng
Loại tài liệu Đồ án tốt nghiệp/Luận văn

Tóm tắt

I.Thực trạng và vấn đề về chế độ lương tại Cảng Hải Phòng cụ thể là Xí nghiệp xếp dỡ Hoàng Diệu

Bài nghiên cứu phân tích thực trạng chế độ lương tại Xí nghiệp xếp dỡ Hoàng Diệu - Cảng Hải Phòng. Nghiên cứu làm rõ khái niệm, bản chất của tiền lương, các chính sách và phương pháp trả lương hiện hành. Đánh giá những ưu điểm, hạn chế trong chế độ lương hiện tại, đặc biệt trong bối cảnh chuyển đổi sang mô hình công ty TNHH MTV. Cảng Hải Phòng, với vai trò quan trọng trong nền kinh tế quốc dân, đặt ra yêu cầu cấp thiết về cải cách chính sách lương để nâng cao năng suất lao động và thu hút nhân tài. Những vấn đề tồn tại liên quan đến phương pháp trả lương, quan điểm về tiền lương và đãi ngộ người lao động cần được nghiên cứu toàn diện. Công ty gặp khó khăn do cơ sở vật chất xuống cấp, ảnh hưởng đến hiệu quả sản xuất kinh doanh và năng suất lao động.

1. Tổng quan về Cảng Hải Phòng và Xí nghiệp xếp dỡ Hoàng Diệu

Phần này giới thiệu về vai trò quan trọng của Cảng Hải Phòng trong nền kinh tế quốc dân. Cảng Hải Phòng được Chính phủ đặc biệt quan tâm và đầu tư, trở thành cảng biển “đi trước mở đường”. Việc đổi mới mô hình tổ chức và hệ thống quản lý nhằm nâng cao hiệu quả sản xuất kinh doanh và hội nhập quốc tế được đề cập. Xí nghiệp xếp dỡ Hoàng Diệu, một phần quan trọng của Cảng Hải Phòng, cũng đã có nhiều cải tiến trong chế độ lương nhằm thay đổi nhận thức cũ về tiền lương thời bao cấp, thu hút và trọng dụng nhân viên chất lượng cao. Tuy nhiên, chế độ lương hiện tại vẫn còn phức tạp và nhiều khiếm khuyết, đặc biệt sau khi chuyển sang mô hình công ty TNHH MTV. Điều này dẫn đến việc cần nghiên cứu, cải thiện chính sách tiền lương, phương pháp trả lương, và quan điểm về tiền lương một cách hệ thống và toàn diện để đáp ứng yêu cầu mới và cấp bách.

2. Thực trạng chế độ lương tại Xí nghiệp xếp dỡ Hoàng Diệu

Phần này đi sâu vào phân tích thực trạng chế độ lương tại Xí nghiệp xếp dỡ Hoàng Diệu. Bài viết nêu bật những thành công và tồn tại, hạn chế trong công tác trả lương, cũng như nguyên nhân của tình hình này. Chế độ lương trước đây, dưới cơ chế kế hoạch hóa, không gắn với hiệu quả sản xuất kinh doanh, được coi là một bộ phận của thu nhập quốc dân. Điều này dẫn đến người lao động thiếu năng động, sáng tạo. Việc chuyển đổi sang nền kinh tế thị trường đòi hỏi phải xem xét lại chế độ lương, coi tiền lương như giá cả sức lao động. Mức lương tối thiểu được đề cập, cùng với Nghị định 197/CP của Chính phủ ngày 31/12/1994 về việc thi hành Bộ luật Lao động. Phần này cũng đề cập đến nhiều vấn đề khác nhau, bao gồm các loại hình trả lương (theo sản phẩm, theo thời gian, lương khoán…), và những khó khăn trong việc xác định quỹ lương hợp lý do chi phí vận hành và các yếu tố khách quan khác ảnh hưởng đến năng suất lao động.

3. Phân tích các hình thức trả lương và hiệu quả của chúng

Phần này tập trung vào phân tích chi tiết các hình thức trả lương cụ thể đang được áp dụng tại xí nghiệp, bao gồm trả lương theo sản phẩm, trả lương theo thời gian, và trả lương theo sản phẩm gián tiếp. Mỗi hình thức được phân tích ưu điểm, nhược điểm và sự phù hợp với thực tế sản xuất. Ví dụ, trả lương theo sản phẩm tập thể khuyến khích tinh thần nhóm nhưng lại không thúc đẩy năng suất lao động cá nhân. Trả lương theo sản phẩm gián tiếp lại phụ thuộc vào kết quả của người khác. Trả lương theo thời gian đơn giản thì không gắn liền với chất lượng lao độngnăng suất lao động. Những hạn chế của các hình thức trả lương hiện hành được nêu rõ, đặt cơ sở cho việc đề xuất giải pháp cải thiện chế độ lương trong phần tiếp theo.

4. Những thách thức và đề xuất giải pháp

Phần này đề cập đến những khó khăn mà Xí nghiệp xếp dỡ Hoàng Diệu đang gặp phải, như lực lượng lao động đông đảo, địa bàn rộng, mặt hàng đa dạng, phức tạp và công tác trả lương chưa ổn thỏa. Đặc biệt, tình trạng thiết bị xuống cấp, cũ kỹ, ảnh hưởng đến năng suất lao động và sự hài lòng của khách hàng. Đề xuất giải pháp tập trung vào việc xây dựng tiêu chuẩn đánh giá năng lực làm việc của nhân viên, xây dựng lại cách tính lương (có thể tính theo doanh thu để khuyến khích năng suất lao động). Bài viết nhấn mạnh tầm quan trọng của việc liên kết tiền lương với năng suất lao động, chất lượng lao động, và doanh thu của xí nghiệp để đảm bảo công bằng và thúc đẩy hiệu quả kinh doanh. Việc cải tiến chế độ lương cần phải được xem xét toàn diện, đảm bảo thu nhập cho người lao động và lợi nhuận cho doanh nghiệp.

II.Bản chất và ý nghĩa của tiền lương trong nền kinh tế thị trường

Bài viết làm rõ bản chất của tiền lương trong nền kinh tế thị trường, không chỉ đơn thuần là giá cả sức lao động mà còn là động lực thúc đẩy năng suất lao động. Tiền lương là nguồn thu nhập chính của người lao động, ảnh hưởng đến động cơ, sáng tạo và hiệu quả công việc. Chế độ lương hợp lý sẽ tạo ra động lực tích cực, ngược lại, chế độ lương không phù hợp sẽ dẫn đến giảm năng suất, lãng phí và mâu thuẫn lao động. Bài viết đề cập đến khái niệm tiền lương tối thiểu và vai trò của nó trong cơ chế thị trường, cùng với ảnh hưởng đến hành vi của doanh nghiệp và người lao động.

1. Khái niệm và sự đa dạng của tiền lương

Đoạn văn này làm rõ khái niệm tiền lương rất đa dạng trên thế giới, với nhiều tên gọi khác nhau như thù lao lao động, thu nhập lao động. Theo Tổ chức Lao động Quốc tế (ILO), tiền lương là sự trả công hoặc thu nhập bằng tiền, được ấn định bằng thỏa thuận giữa người sử dụng lao động và người lao động. Sự hiểu biết về tiền lương cũng thay đổi theo thời gian và điều kiện kinh tế - xã hội. Trước đây, tiền lương thường được coi là giá cả sức lao động trong nền kinh tế thị trường. Tuy nhiên, với sự phát triển của quản trị nguồn nhân lực, tiền lương không chỉ đơn thuần là giá cả sức lao động mà còn mang nhiều ý nghĩa hơn thế nữa. Định nghĩa tiền lương tối thiểu được đề cập đến, được hiểu là mức lương trả cho người lao động làm việc đơn giản nhất, không qua đào tạo, trong điều kiện lao động bình thường. Nghị định 197/CP của nhà nước XHCNVN ngày 31/12/1994 về việc thi hành Bộ luật Lao động cũng được nhắc đến liên quan đến tiền lương tối thiểu.

2. Bản chất và ý nghĩa kinh tế xã hội của tiền lương

Phần này phân tích bản chất và ý nghĩa của tiền lương. Bản chất của tiền lương thay đổi tùy thuộc vào điều kiện kinh tế - xã hội và nhận thức của con người. Hiện nay, trong quản trị nguồn nhân lực, tiền lương không chỉ là chi phí mà còn là phương tiện tạo ra giá trị mới, là nguồn cung ứng sự sáng tạo của người lao động. Tiền lương thỏa đáng là động lực kích thích năng động, sáng tạo, làm tăng năng suất lao động. Ngược lại, tiền lương không phù hợp sẽ dẫn đến tình trạng người lao động làm việc thiếu hiệu quả, gây lãng phí nguyên vật liệu, thiết bị và mâu thuẫn lao động. Tiền lương cũng được xem xét dưới góc độ kinh tế vĩ mô, ảnh hưởng đến năng suất lao động, chất lượng lao động, và hiệu quả kinh doanh của doanh nghiệp. Các yếu tố như điều kiện lao động, ý nghĩa kinh tế của ngành nghề, và sự phân bổ khu vực cũng ảnh hưởng đến mức tiền lương bình quân. Chính sách tiền lương là một bộ phận quan trọng của các chính sách quốc gia, liên quan đến nhiều lĩnh vực khác như tài chính, giáo dục, y tế, nhà ở và bảo hiểm xã hội.

III.Các hình thức trả lương tại Xí nghiệp xếp dỡ Hoàng Diệu và những hạn chế

Bài nghiên cứu phân tích các hình thức trả lương đang áp dụng tại Xí nghiệp xếp dỡ Hoàng Diệu, bao gồm: trả lương theo sản phẩm, trả lương theo thời gian, trả lương theo sản phẩm gián tiếp, và trả lương khoán. Mỗi hình thức có ưu, nhược điểm riêng, nhưng nhìn chung chưa phản ánh đầy đủ chất lượng lao độngnăng suất lao động của từng cá nhân. Việc trả lương hiện tại chưa giải quyết được vấn đề công bằng và khuyến khích năng suất lao động.

1. Phương pháp trả lương hiện hành tại Xí nghiệp xếp dỡ Hoàng Diệu

Tài liệu mô tả một số phương pháp trả lương đang được áp dụng tại Xí nghiệp xếp dỡ Hoàng Diệu, bao gồm: trả lương theo sản phẩm tập thể, trả lương theo sản phẩm gián tiếp và trả lương theo thời gian. Trả lương theo sản phẩm tập thể khuyến khích công nhân làm việc nhóm, nhưng lại không đánh giá đúng năng suất lao động cá nhân. Trả lương theo sản phẩm gián tiếp áp dụng cho công nhân phụ, phụ thuộc vào kết quả của công nhân chính, gây khó khăn trong việc đánh giá công bằng. Trả lương theo thời gian, dù đơn giản, lại không gắn liền với chất lượng và số lượng lao động, không khuyến khích tiết kiệm thời gian và vật tư. Mức lương công nhật và lương bảo quản cũng được đề cập, với mức lương khác nhau tùy khu vực làm việc (trong cầu cảng và khu vực chuyển tải). Việc tính lương cho trường hợp chờ việc do mưa bão hoặc các nguyên nhân khách quan cũng được nêu ra. Tiền lương cho việc tham gia các lớp chính trị, chuyên môn, nghiệp vụ, tham quan du lịch (tiền lương học tập) được chia làm 3 mức, tùy thuộc vào loại hình đào tạo. Tuy nhiên, tài liệu chỉ nêu ra các hình thức trả lương mà không đi sâu vào chi tiết về cách tính cụ thể của từng hình thức. Điều này cho thấy sự chưa đầy đủ và thiếu tính minh bạch trong chế độ lương hiện hành.

2. Hạn chế của các hình thức trả lương hiện hành

Phần này tập trung vào những hạn chế của các phương pháp trả lương đang được áp dụng. Trả lương theo sản phẩm tập thể chưa tính đến sức khỏe và sự cố gắng của từng cá nhân, chưa phản ánh đầy đủ nguyên tắc phân phối theo chất lượng lao động. Trả lương theo thời gian không gắn liền giữa chất lượng với số lượng lao động, không khuyến khích người lao động quan tâm đến thành quả lao động của mình. Nhìn chung, các hình thức trả lương hiện hành chưa đảm bảo tính công bằng, chưa tạo động lực thúc đẩy năng suất lao động, và chưa phản ánh chính xác đóng góp của từng cá nhân. Sự phức tạp trong việc xác định quỹ lương hợp lý, cần tiết kiệm chi phí mà vẫn đảm bảo thu nhập cho người lao động, cũng là một hạn chế đáng kể. Tài liệu chỉ ra rằng phương pháp trả lương hiện tại, mặc dù có những ưu điểm nhất định (như khuyến khích tinh thần nhóm), nhưng vẫn còn nhiều nhược điểm cần phải được khắc phục để cải thiện chế độ lương và nâng cao hiệu quả sản xuất kinh doanh.

IV.Giải pháp hoàn thiện công tác trả lương tại Xí nghiệp xếp dỡ Hoàng Diệu

Để hoàn thiện công tác trả lương tại Xí nghiệp xếp dỡ Hoàng Diệu, bài viết đề xuất một số giải pháp: xây dựng tiêu chuẩn đánh giá năng lực làm việc của nhân viên, cải tiến phương pháp trả lương (có thể theo doanh thu), và cân nhắc áp dụng chế độ lương khuyến khích năng suất lao động cá nhân. Việc này nhằm đảm bảo công bằng, thúc đẩy hiệu quả sản xuất và nâng cao đời sống người lao động. Các giải pháp tập trung vào việc liên kết tiền lương với doanh thu, năng suất lao động, và chất lượng lao động.

1. Xây dựng tiêu chuẩn đánh giá năng lực làm việc

Để hoàn thiện công tác trả lương và đảm bảo tính công bằng, Xí nghiệp xếp dỡ Hoàng Diệu cần xây dựng các tiêu chuẩn đánh giá năng lực làm việc của nhân viên một cách rõ ràng và cụ thể. Việc này giúp định lượng được đóng góp của từng người vào kết quả chung, từ đó có cơ sở để thiết kế chế độ lương phù hợp hơn. Tiêu chuẩn đánh giá cần bao gồm nhiều yếu tố, như năng suất lao động, chất lượng lao động, tinh thần trách nhiệm, sự hợp tác trong nhóm, và tuân thủ kỷ luật. Việc đánh giá cần dựa trên các chỉ số đo lường khách quan, tránh tình trạng đánh giá chủ quan, thiếu công bằng. Xây dựng bộ tiêu chuẩn này giúp phân biệt rõ ràng năng lực của từng cá nhân, đảm bảo trả lương tương xứng với đóng góp thực tế, từ đó tạo động lực thúc đẩy năng suất lao động và hiệu quả công việc. Ngoài ra, cần công khai minh bạch các tiêu chí đánh giá để tạo sự tin tưởng và đồng thuận trong đội ngũ công nhân viên.

2. Cải tiến phương pháp trả lương

Tài liệu đề xuất xây dựng lại cách tính lương dựa trên doanh thu của xí nghiệp. Đây là một phương pháp trả lương khuyến khích người lao động tích cực đóng góp vào kết quả chung, vì tiền lương sẽ tăng lên khi doanh thu tăng. Tuy nhiên, cần phải có cơ chế kiểm soát chặt chẽ để đảm bảo sự công bằng và tránh tình trạng lợi dụng để tăng doanh thu mà không quan tâm đến chất lượng sản phẩm hoặc năng suất lao động. Ngoài ra, cần nghiên cứu và áp dụng các phương pháp trả lương kết hợp, ví dụ như kết hợp trả lương theo thời gian với trả lương theo sản phẩm hoặc trả lương theo năng suất. Điều này giúp đảm bảo mức thu nhập ổn định cho người lao động, đồng thời khuyến khích họ nâng cao năng suất và chất lượng công việc. Việc cải tiến phương pháp trả lương cần đi kèm với việc cải thiện điều kiện làm việc, đầu tư trang thiết bị hiện đại và đào tạo nâng cao tay nghề cho công nhân để tạo điều kiện thuận lợi cho việc nâng cao năng suất lao động.