
Sửa lỗi phát âm tiếng Anh
Thông tin tài liệu
Tác giả | Hoàng Thùy Linh |
Trường học | Trường Đại Học Dân Lập Hải Phòng |
Chuyên ngành | Tiếng Anh |
Loại tài liệu | Khóa luận tốt nghiệp |
Địa điểm | Hải Phòng |
Ngôn ngữ | Vietnamese |
Định dạng | |
Dung lượng | 1.56 MB |
Tóm tắt
I.Lỗi Phát Âm Tiếng Anh Nghiên cứu về âm cuối của sinh viên năm nhất không chuyên ngành tiếng Anh tại Đại học Hải Phòng
Nghiên cứu tập trung vào việc xác định và đề xuất giải pháp khắc phục lỗi phát âm tiếng Anh, cụ thể là lỗi âm cuối (/ð/, /θ/, /tʃ/, /dʒ/, /ʃ/), ở 60 sinh viên năm nhất không chuyên ngành tiếng Anh tại Đại học Hải Phòng (HPU). Kết quả khảo sát và ghi âm cho thấy lỗi phát âm âm cuối là vấn đề phổ biến, đặc biệt là lỗi bỏ quên âm cuối. Nghiên cứu cũng phân tích nguyên nhân dẫn đến các lỗi phát âm này, bao gồm thiếu thói quen luyện tập, sự rụt rè khi mắc lỗi, và đề xuất các phương pháp cải thiện, như sử dụng băng ghi âm, nghe nhạc tiếng Anh, thực hành theo cặp, và tham khảo sách, video hướng dẫn phát âm tiếng Anh.
1. Tổng quan về vấn đề nghiên cứu
Phần này nêu rõ lý do thực hiện nghiên cứu: Tiếng Anh ngày càng phổ biến trên thế giới và cả ở Việt Nam, đóng vai trò quan trọng trong hội nhập quốc tế. Kỹ năng nói tiếng Anh được chú trọng, nhưng nhiều người Việt Nam mắc lỗi phát âm, đặc biệt là lỗi âm cuối. Nghiên cứu đi sâu vào phân tích lỗi phát âm âm cuối của sinh viên năm nhất không chuyên ngành tiếng Anh tại Đại học Hải Phòng (HPU), nhằm giúp sinh viên nhận biết, nâng cao nhận thức về vấn đề và cải thiện kỹ năng nói. Hai mục tiêu chính là xác định các lỗi âm cuối phổ biến và đề xuất các giải pháp khắc phục. Khó khăn trong việc phát âm âm cuối tiếng Anh là một vấn đề đáng kể đối với sinh viên năm nhất không chuyên ngành tại HPU, ảnh hưởng đến khả năng giao tiếp. Nghiên cứu này hướng đến việc chỉ ra các lỗi thường gặp và giải pháp giúp sinh viên cải thiện phát âm, phục vụ cho việc học tiếng Anh hiệu quả hơn.
2. Phạm vi nghiên cứu
Do hạn chế về thời gian, nghiên cứu chỉ tập trung vào 5 lỗi âm cuối phổ biến của 60 sinh viên năm nhất không chuyên ngành tiếng Anh tại Đại học Hải Phòng, bao gồm các âm /ð/, /θ/, /tʃ/, /dʒ/, /ʃ/. Nghiên cứu không bao quát toàn bộ các lỗi phát âm tiếng Anh của người học tiếng Anh như một ngoại ngữ (ESL). Việc lựa chọn nhóm sinh viên năm nhất không chuyên ngành tiếng Anh là vì sinh viên ở cấp độ này thường thiếu kiến thức về âm cuối và dễ mắc lỗi. Đây cũng là cấp độ quan trọng tạo nền tảng cho các cấp độ cao hơn. Do đó, việc nghiên cứu tập trung vào sinh viên năm nhất sẽ giúp làm rõ vấn đề và đưa ra giải pháp phù hợp, hiệu quả hơn.
3. Ý nghĩa của nghiên cứu
Tiếng Anh là một trong những môn học quan trọng nhất ở mọi trường học. Tại Đại học Hải Phòng, tất cả sinh viên các ngành đều phải học tiếng Anh và vượt qua bài thi TOEIC cuối kỳ. Mặc dù cả 4 kỹ năng đều quan trọng, nhưng kỹ năng nói được xem là quan trọng nhất. Nghiên cứu này đóng góp vào việc hiểu rõ hơn về những thách thức mà sinh viên Việt Nam gặp phải trong việc phát âm tiếng Anh, đặc biệt là âm cuối. Những phát hiện của nghiên cứu sẽ cung cấp thông tin hữu ích cho giảng viên và sinh viên trong việc cải thiện kỹ năng phát âm, qua đó nâng cao chất lượng giảng dạy và học tập tiếng Anh tại HPU. Kết quả nghiên cứu có thể được sử dụng như tài liệu tham khảo cho các nghiên cứu tiếp theo về phát âm tiếng Anh của người học Việt Nam.
4. Khung lý thuyết
Phần này trình bày các khái niệm then chốt liên quan đến phát âm, đặc biệt là âm cuối trong tiếng Anh. Định nghĩa về phát âm, kiến thức chung về âm tiếng Anh, âm cuối tiếng Anh được đưa ra dựa trên các nguồn tài liệu uy tín như AMEP Fact sheets, Oxford Advanced Learner’s Encyclopedic, và các nghiên cứu về ngữ âm tiếng Anh. Các định nghĩa về nguyên âm, phụ âm, và âm cuối được làm rõ. Ngoài ra, phần này cũng đề cập đến các nghiên cứu trước đây về lỗi phát âm phụ âm cuối của người học tiếng Anh ở Việt Nam, phân tích các loại lỗi thường gặp như giảm âm, thêm âm, thay thế âm dựa trên các nghiên cứu của Pham Cam Chi, Nguyen Thao, và Ha Cam Tam. Những nghiên cứu này làm nền tảng cho việc phân tích dữ liệu trong nghiên cứu hiện tại.
5. Phương pháp nghiên cứu
Dữ liệu được thu thập từ 60 sinh viên năm nhất không chuyên ngành tiếng Anh tại HPU (Toeic level 1) thông qua 8 bảng câu hỏi khảo sát bằng tiếng Anh. Để có dữ liệu thuyết phục hơn, một số sinh viên được yêu cầu đọc và ghi âm lại. Phương pháp nghiên cứu kết hợp quan sát, bảng câu hỏi và ghi âm. Các câu hỏi khảo sát tập trung vào thái độ của sinh viên đối với phát âm tiếng Anh, khó khăn trong việc phát âm âm cuối, cũng như đánh giá hiệu quả các phương pháp giảng dạy phát âm của giáo viên. Dữ liệu thu thập được phân tích theo ba loại lỗi chính: lỗi bỏ quên, lỗi thay thế và lỗi thêm âm. Kết quả phân tích được thể hiện qua biểu đồ và bảng thống kê.
6. Kết quả nghiên cứu và thảo luận
Kết quả nghiên cứu cho thấy lỗi bỏ quên âm cuối là lỗi phổ biến nhất (chiếm 72% theo bảng câu hỏi và 99% theo quan sát). Năm âm cuối gây khó khăn nhất là /ð/, /θ/, /tʃ/, /dʒ/, /ʃ/. Âm /ð/ được xác định là âm gây khó khăn nhất. Kết quả phân tích cũng cho thấy nguyên nhân chính dẫn đến lỗi phát âm là do thiếu thói quen luyện tập và sự rụt rè khi mắc lỗi. Sinh viên mong muốn giáo viên hỗ trợ nhiều hơn trong việc cải thiện phát âm, sử dụng các phương pháp giảng dạy hiệu quả hơn, và dành nhiều thời gian hơn cho việc luyện tập trong lớp. Kết quả nghiên cứu trả lời câu hỏi nghiên cứu chính: Xác định các lỗi âm cuối phổ biến của sinh viên năm nhất không chuyên ngành tiếng Anh tại HPU và đưa ra các đề xuất khắc phục.
7. Đề xuất giải pháp
Phần này trình bày các đề xuất giúp sinh viên khắc phục lỗi phát âm âm cuối và cải thiện kỹ năng nói tiếng Anh. Các phương pháp được đề xuất bao gồm: ghi âm và tự đánh giá, nghe nhạc tiếng Anh, luyện tập theo cặp, sử dụng sách và video hướng dẫn phát âm trên Youtube. Một phương pháp đặc biệt là tập trung phát âm riêng các phụ âm cuối bằng cách loại bỏ nguyên âm khỏi từ. Ngoài ra, việc theo dõi và ghi lại các lỗi thường mắc phải cũng được khuyến khích để giúp sinh viên nhận biết và khắc phục các lỗi một cách hệ thống. Các đề xuất này nhằm hỗ trợ sinh viên cải thiện phát âm tiếng Anh một cách hiệu quả và toàn diện.
II.Nguyên nhân gây ra lỗi phát âm âm cuối tiếng Anh
Phân tích cho thấy nguyên nhân chính của lỗi phát âm âm cuối ở sinh viên HPU bao gồm: Thiếu thời gian luyện tập (trên 80% sinh viên đồng ý), sự rụt rè khi mắc lỗi. Điều này cho thấy tầm quan trọng của việc tạo môi trường học tập thoải mái và khuyến khích sinh viên chủ động luyện tập phát âm tiếng Anh.
1. Thiếu thói quen luyện tập
Kết quả khảo sát cho thấy hơn 80% sinh viên thừa nhận nguyên nhân chính gây khó khăn trong việc phát âm âm cuối tiếng Anh là do thiếu thói quen luyện tập. Điều này cho thấy việc luyện tập thường xuyên và có hệ thống là vô cùng quan trọng để cải thiện kỹ năng phát âm. Việc thiếu thời gian luyện tập dẫn đến việc sinh viên không quen với các âm cuối, đặc biệt là những âm không tồn tại trong tiếng Việt. Hơn nữa, việc thiếu luyện tập cũng làm giảm độ chính xác và tự tin khi phát âm, dẫn đến việc sinh viên dễ bỏ qua hoặc phát âm sai các âm cuối. Để khắc phục điều này, sinh viên cần xây dựng thói quen luyện tập đều đặn, kết hợp nhiều phương pháp khác nhau như nghe, nói, đọc, viết và nên có sự hướng dẫn từ giáo viên hoặc người bản ngữ.
2. Sự rụt rè khi mắc lỗi
Bên cạnh việc thiếu luyện tập, một nguyên nhân khác cũng ảnh hưởng đến khả năng phát âm âm cuối tiếng Anh là sự rụt rè của sinh viên khi mắc lỗi. Nhiều sinh viên ngại phát âm sai trước mặt người khác, dẫn đến việc họ không dám thực hành thường xuyên. Sự rụt rè này cản trở quá trình học tập và cải thiện kỹ năng phát âm của sinh viên. Để giải quyết vấn đề này, cần tạo ra một môi trường học tập tích cực, khuyến khích sinh viên tự tin hơn khi mắc lỗi. Giáo viên cần tạo không khí thoải mái trong lớp học, khích lệ sinh viên tham gia tích cực và không quá chú trọng vào việc sửa lỗi ngay lập tức. Thay vào đó, giáo viên nên tập trung hướng dẫn, hỗ trợ sinh viên sửa lỗi một cách từ tốn và khéo léo, giúp sinh viên tự tin hơn trong việc luyện tập phát âm.
3. Sự khác biệt giữa hệ thống âm vị tiếng Việt và tiếng Anh
Một nguyên nhân quan trọng khác được đề cập trong tài liệu là sự khác biệt giữa hệ thống âm vị của tiếng Việt và tiếng Anh. Tiếng Việt không có một số âm cuối tồn tại trong tiếng Anh, dẫn đến việc sinh viên gặp khó khăn trong việc sản sinh ra những âm này. Chẳng hạn, một số phụ âm cuối như /ð/, /θ/, /ʃ/, /ʒ/ không có trong tiếng Việt, khiến sinh viên thường bỏ qua hoặc phát âm sai. Sự khác biệt về cách phát âm cũng gây khó khăn cho sinh viên. Vì vậy, để khắc phục vấn đề này, sinh viên cần được hướng dẫn cụ thể về cách phát âm từng âm, có thể thông qua việc nghe người bản ngữ phát âm, xem video hướng dẫn, hoặc sử dụng các phần mềm hỗ trợ phát âm. Việc hiểu rõ sự khác biệt giữa hai hệ thống âm vị sẽ giúp sinh viên có chiến lược học tập hiệu quả hơn.
III.Các lỗi phát âm âm cuối phổ biến và tần suất xuất hiện
Kết quả nghiên cứu chỉ ra 5 âm cuối tiếng Anh gây khó khăn nhất cho sinh viên: /ð/, /θ/, /tʃ/, /dʒ/, /ʃ/. Lỗi bỏ quên âm cuối (/omission/) chiếm tỷ lệ cao nhất (72% theo khảo sát, 99% theo quan sát). Các lỗi phát âm khác bao gồm lỗi thay thế âm (/substitution/) và lỗi thêm âm (/insertion/). Âm /ð/ được xác định là âm gây khó khăn nhất với tần suất mắc lỗi cao nhất.
1. Lỗi bỏ quên âm cuối Omission
Lỗi bỏ quên âm cuối là lỗi phổ biến nhất được ghi nhận trong nghiên cứu, chiếm tỷ lệ đáng kể. Theo kết quả khảo sát, 72% số sinh viên mắc lỗi bỏ quên âm cuối trong tổng số 295 lỗi phát âm. Kết quả quan sát trực tiếp còn cho thấy con số này lên đến 99%, cho thấy mức độ nghiêm trọng của vấn đề. Việc bỏ quên âm cuối dẫn đến việc người nghe khó hiểu nghĩa của câu nói, ảnh hưởng trực tiếp đến khả năng giao tiếp bằng tiếng Anh. Nghiên cứu chỉ ra rằng các âm cuối /ð/, /θ/, /tʃ/, /dʒ/, /ʃ/ thường xuyên bị bỏ quên. Trong đó, âm /ð/ xuất hiện với tần suất cao nhất (32 lần) trong các bản ghi âm, cho thấy đây là âm cuối gây khó khăn nhất cho sinh viên. Khắc phục lỗi này đòi hỏi sinh viên cần tập trung vào việc phát âm rõ ràng các âm cuối trong quá trình luyện tập.
2. Lỗi thay thế âm Substitution và lỗi thêm âm Insertion
Bên cạnh lỗi bỏ quên, nghiên cứu cũng ghi nhận các lỗi thay thế âm và thêm âm, tuy nhiên tỷ lệ mắc lỗi thấp hơn so với lỗi bỏ quên. Lỗi thay thế âm chiếm 22% (90 lỗi), cho thấy sinh viên thay thế các âm cuối bằng các âm khác dễ phát âm hơn. Lỗi thêm âm chiếm tỷ lệ thấp nhất (6%), sinh viên có xu hướng thêm các âm không cần thiết vào cuối từ, ví dụ như thêm âm /s/ vào cuối từ (bigs thay vì big). Mặc dù tỷ lệ mắc lỗi này thấp hơn, nhưng việc thêm hoặc thay thế âm cũng gây khó khăn cho người nghe trong việc hiểu nội dung. Sự xuất hiện của ba loại lỗi này cho thấy sự đa dạng trong các lỗi phát âm âm cuối, đòi hỏi phương pháp khắc phục cần đa dạng và linh hoạt để phù hợp với từng loại lỗi cụ thể.
3. Tần suất xuất hiện của các lỗi âm cuối cụ thể
Nghiên cứu tập trung vào năm âm cuối tiếng Anh /ð/, /θ/, /tʃ/, /dʒ/, /ʃ/. Kết quả cho thấy tỷ lệ mắc lỗi đối với các âm này đều trên 70%, cho thấy đây là những âm gây khó khăn đáng kể cho sinh viên. Cụ thể, âm /ð/ có tỷ lệ lỗi cao nhất (81.6%), tiếp theo là /θ/ (75%), /tʃ/ (71.6%), /dʒ/ (70%) và /ʃ/ (70%). Sự chênh lệch tỷ lệ mắc lỗi giữa các âm không quá lớn, cho thấy sinh viên gặp khó khăn tương đối đồng đều với các âm này. Dữ liệu này cho thấy sự cần thiết phải có các phương pháp luyện tập tập trung vào từng âm cụ thể để giúp sinh viên khắc phục các lỗi phát âm một cách hiệu quả. Việc xác định chính xác các âm gây khó khăn giúp giáo viên có định hướng giảng dạy phù hợp.
IV.Giải pháp khắc phục lỗi phát âm âm cuối
Nghiên cứu đề xuất một số phương pháp giúp sinh viên cải thiện phát âm tiếng Anh, đặc biệt là âm cuối: Sử dụng băng ghi âm để tự đánh giá, nghe nhạc và bài hát tiếng Anh, thực hành theo cặp, tham khảo sách và video hướng dẫn phát âm tiếng Anh trên Youtube, tập trung vào việc phát âm riêng biệt các phụ âm cuối. Các phương pháp này được đánh giá là hiệu quả dựa trên phản hồi của sinh viên.
1. Sử dụng băng ghi âm để tự đánh giá
Băng ghi âm được xem là công cụ hữu ích để sinh viên tự ghi lại giọng nói của mình và nhận biết các lỗi phát âm âm cuối. Việc so sánh giọng nói của mình với người bản ngữ giúp sinh viên dễ dàng nhận ra những điểm cần cải thiện. Phương pháp này cho phép sinh viên tự đánh giá, tự điều chỉnh phát âm mà không cần phụ thuộc vào người khác. Tuy nhiên, không phải sinh viên nào cũng có điều kiện sử dụng băng ghi âm, đặc biệt là sinh viên không chuyên ngành tiếng Anh. Vì vậy, nghiên cứu đề xuất một số trang web hỗ trợ sinh viên ghi âm và tự luyện tập. Việc sử dụng băng ghi âm cần được kết hợp với các phương pháp khác để đạt hiệu quả cao nhất.
2. Luyện tập thông qua nghe nhạc và làm bài tập
Nghe nhạc tiếng Anh và làm các bài tập phát âm âm cuối là những phương pháp được nhiều sinh viên lựa chọn và đánh giá cao. Kết quả khảo sát cho thấy 65% sinh viên sử dụng phương pháp nghe nhạc và 57% sử dụng bài tập phát âm trong lớp học. Những phương pháp này giúp sinh viên làm quen với âm điệu, ngữ điệu và cách phát âm của người bản ngữ. Việc làm các bài tập giúp sinh viên củng cố kiến thức và rèn luyện kỹ năng phát âm một cách hệ thống. Nghiên cứu đề xuất kết hợp phương pháp này với việc tự ghi âm để sinh viên có thể tự đánh giá và điều chỉnh phát âm của mình sau khi nghe nhạc hoặc làm bài tập. Các bài tập luyện tập cần được thiết kế đa dạng và phù hợp với trình độ của sinh viên để tăng hiệu quả luyện tập.
3. Thực hành theo cặp và thảo luận nhóm
Thực hành theo cặp và thảo luận nhóm cũng được đánh giá là những phương pháp hiệu quả trong việc cải thiện phát âm. Kết quả khảo sát cho thấy 61% và 65% sinh viên thường xuyên được áp dụng phương pháp này trong lớp học. Việc thực hành theo cặp giúp sinh viên tương tác với nhau, tự tin hơn khi phát âm và nhận được phản hồi từ bạn học. Thảo luận nhóm giúp sinh viên chia sẻ kinh nghiệm, học hỏi lẫn nhau và cùng nhau tìm ra cách phát âm chuẩn xác. Nghiên cứu đề xuất kết hợp các phương pháp này với việc sử dụng băng ghi âm để sinh viên có thể tự đánh giá kết quả luyện tập. Để tăng hiệu quả, giáo viên cần hướng dẫn cụ thể về cách thực hành và thảo luận, đảm bảo sự tương tác tích cực giữa các sinh viên.
4. Tham khảo sách video hướng dẫn phát âm
Sách và video hướng dẫn phát âm trên Youtube là những nguồn tài liệu hữu ích giúp sinh viên tự học và cải thiện kỹ năng phát âm. Nhiều giáo viên tiếng Anh trên thế giới chia sẻ các kỹ thuật, mẹo giúp người học cải thiện phát âm. Sinh viên cần lựa chọn phương pháp phù hợp với trình độ và sở thích của mình. Việc xem video giúp sinh viên quan sát chuyển động của miệng người bản ngữ, giúp hiểu rõ hơn về cách tạo ra âm. Sách hướng dẫn phát âm cung cấp kiến thức lý thuyết và bài tập thực hành chi tiết. Nghiên cứu đề xuất sinh viên nên kết hợp việc đọc sách với việc xem video và tự ghi âm để đạt hiệu quả cao nhất. Việc lựa chọn tài liệu phù hợp với giọng Anh – Anh hoặc Anh – Mỹ cũng là yếu tố quan trọng cần được lưu ý.
5. Phương pháp tập trung phát âm phụ âm cuối
Một phương pháp đặc biệt được đề xuất là tập trung vào việc phát âm riêng các phụ âm cuối bằng cách loại bỏ nguyên âm khỏi từ. Đây là một phương pháp hiệu quả giúp sinh viên làm quen với cách phát âm các phụ âm cuối một cách chính xác. Việc viết các từ lên giấy nhỏ, bỏ nguyên âm và chỉ tập trung phát âm phụ âm giúp sinh viên tập trung vào việc tạo ra âm một cách chính xác hơn. Ví dụ, thay vì đọc “watch”, sinh viên chỉ cần đọc phần phụ âm “tch”. Phương pháp này cần được thực hiện thường xuyên và kết hợp với các phương pháp khác để mang lại hiệu quả cao nhất. Việc kết hợp nhiều phương pháp giúp sinh viên tiếp cận bài học một cách toàn diện và đa dạng.
6. Theo dõi và ghi lại các lỗi phát âm
Việc theo dõi và ghi lại các lỗi phát âm là một phương pháp hữu ích giúp sinh viên nhận biết và khắc phục các lỗi một cách hệ thống. Mỗi khi được sửa lỗi, sinh viên cần ghi lại vào một danh sách riêng. Việc cập nhật liên tục danh sách này giúp sinh viên nhận biết các lỗi thường gặp và có kế hoạch luyện tập hiệu quả hơn. Hầu hết các lỗi phát âm không phải là lỗi ngẫu nhiên mà là do một mô hình lỗi lặp đi lặp lại. Việc ghi lại giúp sinh viên nhận diện và tập trung khắc phục những lỗi này, tránh việc mắc phải cùng một lỗi nhiều lần. Đây là một phương pháp tự học hiệu quả đòi hỏi sự chủ động và kiên trì của sinh viên.
V.Thống kê và số liệu quan trọng
Số lượng sinh viên tham gia nghiên cứu: 60 sinh viên năm nhất không chuyên ngành tiếng Anh tại Đại học Hải Phòng. Lớp học: Toeic cấp độ 1. Các âm cuối tiếng Anh được nghiên cứu: /ð/, /θ/, /tʃ/, /dʒ/, /ʃ/. Tỷ lệ lỗi bỏ quên âm cuối: rất cao.
1. Thông tin về đối tượng nghiên cứu
Nghiên cứu được thực hiện trên 60 sinh viên năm nhất không chuyên ngành tiếng Anh tại Đại học Hải Phòng (HPU), thuộc lớp Toeic cấp độ 1. Số lượng nam và nữ sinh viên được cho là tương đương nhau và ở cùng độ tuổi. Việc lựa chọn nhóm đối tượng này dựa trên hai lý do: Thứ nhất, sinh viên năm nhất không chuyên ngành tiếng Anh thường thiếu kiến thức về âm cuối nên dễ mắc lỗi. Thứ hai, cấp độ đầu tiên luôn là quan trọng nhất vì nó là nền tảng cho các cấp độ tiếp theo. Do đó, việc nghiên cứu tập trung vào sinh viên năm nhất sẽ giúp làm rõ vấn đề và đưa ra giải pháp khắc phục hiệu quả.
2. Tỷ lệ mắc lỗi phát âm âm cuối
Kết quả nghiên cứu cho thấy tỷ lệ mắc lỗi phát âm âm cuối rất cao. Lỗi bỏ quên âm cuối chiếm tỷ lệ lớn nhất, đạt 72% theo kết quả khảo sát và 99% theo quan sát trực tiếp. Lỗi thay thế âm chiếm 22%, và lỗi thêm âm chiếm tỷ lệ nhỏ nhất là 6%. Năm âm cuối gây khó khăn nhất là /ð/, /θ/, /tʃ/, /dʒ/, /ʃ/, với tỷ lệ lỗi đều trên 70%. Cụ thể, tỷ lệ lỗi cho từng âm là: /ð/ (81.6%), /θ/ (75%), /tʃ/ (71.6%), /dʒ/ (70%), và /ʃ/ (70%). Âm /ð/ được xác định là âm gây khó khăn nhất cho sinh viên. Tổng số lỗi phát âm được ghi nhận là 295 lỗi.
3. Hiệu quả của các phương pháp giảng dạy
Khảo sát cũng đánh giá hiệu quả của các phương pháp giảng dạy phát âm trong lớp học. Nghe nhạc tiếng Anh và làm bài tập phát âm được đánh giá là hiệu quả nhất (72% và 58% sinh viên lựa chọn). Phương pháp ghi âm cũng được đánh giá cao (77%). Các phương pháp khác như thực hành theo cặp và thảo luận nhóm cũng được sử dụng phổ biến (61% và 65%). Những số liệu này cho thấy sự đa dạng trong phương pháp giảng dạy và sự phù hợp của từng phương pháp với từng đối tượng sinh viên. Việc kết hợp nhiều phương pháp sẽ giúp tăng hiệu quả giảng dạy và giúp sinh viên tiếp thu kiến thức tốt hơn.
4. Mong muốn của sinh viên đối với giáo viên
Sinh viên mong muốn giáo viên hỗ trợ nhiều hơn trong việc cải thiện phát âm (31%), sử dụng các kỹ thuật giảng dạy hiệu quả hơn (29%), dành nhiều thời gian hơn cho luyện tập (19%). Chỉ có 11% sinh viên muốn giáo viên dạy thêm về phát âm âm cuối. Một số sinh viên khác đưa ra các mong muốn khác như chơi trò chơi liên quan đến âm cuối, thực hành nhóm,… Những thông tin này cho thấy sinh viên rất mong muốn được hỗ trợ và hướng dẫn để cải thiện kỹ năng phát âm. Giáo viên cần chú trọng đến những mong muốn này để điều chỉnh phương pháp giảng dạy sao cho phù hợp và hiệu quả hơn.